Thiền Lâm - Cali Today
Chiến
dịch “Diệt thái tử đảng” của Tổng bí thư Trọng chỉ thuần túy là một
động tác hãm bớt “tham vọng cá nhân” như tinh thần nghị quyết của ông,
hay còn mang một ẩn ý và nhắm đến một mục tiêu nào khác?
Sau
ngày 8 tháng Mười Hai năm 2017 – thời điểm có thể được xem là mốc mở
màn cho “chống tham nhũng giai đoạn 2” của ông Trọng mà khởi đầu bằng vụ
bắt cựu ủy viên bộ chính trị Đinh La Thăng, không chỉ hàng loạt quan
chức của Tập đoàn Dầu khí Việt Nam (PVN) và quan chức ngân hàng bị bắt,
một số quan chức lãnh đạo các địa phương Thanh Hóa, Vĩnh Phúc, Quảng Nam
bị kỷ luật, mà những “thái tử đảng” cũng bị “lên thớt”: Nguyễn Phước
Hoài Bảo – con trai cựu bí thư Quảng Nam Nguyễn Phước Thanh, Huỳnh Minh
Phong – cậu ấm của cựu bí thư Hậu Giang Huỳnh Minh Chắc.
Chẳng
có gì oan uổng cho giới “thái tử đảng”, hay còn được dân gian ví như
giới “hót hay nhảy giỏi” – một thành ngữ quá thích hợp đối với giới quan
chức ưa chạy chức thời nay. Chính Trưởng ban tổ chức trung ương Tô Huy
Rứa đã phải “ngậm ngùi’’ thừa nhận vấn nạn này, tuy trong nhiều năm đã
không một ai làm được gì để ngăn chặn cảnh nạn ô uế đó.
Trước
đây, đã có lúc ái nữ sinh năm 1988 của ông Tô Huy Rứa là Tô Linh Hương
được đặc cách bổ nhiệm Chủ tịch Hội đồng quản trị công ty
Vinaconex. Vụ việc này ngay lập tức gây ra quá nhiều tai tiếng cho ông
bố ủy viên bộ chính trị, khiến chỉ sau đó mấy tháng, ông Rứa phải chủ
động “rút’’ con gái mình ra khỏi vị trí đặc cách này.
Nhưng
sau Tô Linh Hương, lại xảy ra hàng loạt “cậu ấm’’ khác được “nhảy rào’’
khiến dư luận và cả giới cách mạng lão thành không ngớt lời chỉ trích:
Nguyễn Minh Triết – con trai út của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, Nguyễn Bá
Cảnh – con trai của Trưởng ban nội chính đã quá cố Nguyễn Bá Thanh, hay
gần đây là Lê Trương Hải Hiếu – con trai của ông Lê Thanh Hải, Bí thư
thành ủy Sài Gòn…
Hẳn
là đã diễn ra hội chứng “hốt cú chót’’, vào thời buổi hỗn quân hỗn quan
cuối cùng, và giới chính khách Việt Nam chẳng thể biết số phận mình sẽ
xoay vần hay bị định đoạt ra sao trong vài năm tới.
“Chưa
thấy quan tài chưa đổ lệ’’ cũng là một thành ngữ dân gian truyền thống
nhưng lại chưa hề mất tính thời sự ở Việt Nam. Những cán bộ kiểu “tuổi
trẻ tài cao’’ đang được phóng lên vị trí quá tầm hẳn chưa thể và chưa có
điều kiện để trải nghiệm tính sắt son của thành ngữ này. Đặc biệt càng
không thấm trải việc chính trường Việt Nam cay nghiệt và dã man đến thế
nào, trong bối cảnh các lực lượng chính trị triệt hạ nhau không chút
nương tay trước kỳ đại hội.
Còn
giờ đây, đã đến lúc quan tài nhận xác và lệ phải rơi xuống. Tổng bí thư
Trọng chẳng có gì phải “lăn tăn” vì ông ta không dính chuyện con cái
mình “hót hay nhảy giỏi”, bởi thế ông Trọng chẳng ngần ngại “chém” những
mái đầu trẻ trâu nhưng lại thích làm người lớn.
Cái
cách chiến dịch “Diệt thái tử đảng” của Tổng bí thư Trọng đang được bản
đồ hóa khi tiến dần từ miền Trung vào miền Nam, từ Quảng Nam đến Hậu
Giang.
Rồi có thể tiến đến đâu nữa?
Vài
blogger “thân đảng” vừa quy hoạch điểm đến của chiến dịch trên. Những
lời khuyến cáo lẫn hàm ý đe dọa được tung ra nhắm tới Nguyễn Thanh Nghị
và Nguyễn Minh Triết – hai con trai của cựu thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng,
đòi hai người “tuổi trẻ tài cao” này phải trả lại chức, nếu không “sẽ có
chuyện”.
Nhiều
tờ báo nhà nước cũng đang ồn ào hỗ trợ cho chiến dịch “Diệt thái tử
đảng” của Tổng bí thư Trọng. Không khí cũng khá giống với cảnh “đấu tố”
vụ xe Lexus của Phó chủ tịch Hậu Giang Trịnh Xuân Thanh vào giữa năm
2016: không đánh trực tiếp ngay tâm, mà “làm” dần từ vòng ngoài hướng
vào tâm.
Có
thể hình dung ngay rằng trong không bao lâu nữa, vòng vây sẽ khép kín
Nguyễn Thanh Nghị – Bí thư Kiên Giang. Còn Nguyễn Minh Triết đang ở
Trung ương đoàn, chỉ là vị trí có một chút tiếng nhưng chưa hề có miếng
nên có thể sẽ được nhẹ tay đôi chút.
Từ
giữa năm 2017, báo chí nhà nước đã bất ngờ lôi vụ khách sạn Hương Biển
xây sai quy hoạch ở đảo ngọc Phú Quốc ra “mần”. Có tờ báo còn bạo gan đề
cập đến trách nhiệm của Bí thư Nguyễn Thanh Nghị.
Nhiều
khả năng ông Nghị sẽ bị “luân chuyển cán bộ” – một hình thức được xem
là ưu đãi – trong thời gian tới. Còn nếu không chịu đi, Nguyễn Thanh
Nghị sẽ có thể phải đối mặt với đủ thứ chuyện chẳng hay ho gì.
Nhưng
con cái chỉ là một vế. Nếu chiến dịch “Diệt thái tử đảng” đánh từ ngoài
vào nhằm hướng đến hai người con của Nguyễn Tấn Dũng, thì sau hai người
con đó, Nguyễn Tấn Dũng sẽ là cái đích cuối cùng, mục tiêu lớn nhất.
Trong cuộc đời “vì đảng vì dân” của Nguyễn Tấn Dũng và ngay
cả khi ông quyết định trở lại “người tử tế”, chưa bao giờ Nguyễn Tấn
Dũng lại rơi vào tình thế “thập tử nhất sinh” như lúc này.
Vào
đầu tháng 12/2017, sự kiện đám tang mẹ của ông Dũng mất đã làm lộ ra
một sự thật quá đen đúa: quá hiếm quan chức đương nhiệm và cả hưu trí
dám đến dự đám tang này. Dường như cả đám người từng một thời anh em xôi
thịt như một đàn nhặng quanh Nguyễn Tấn Dũng đã ngửi thấy mùi tử khí
phảng phất quanh ông ta nên dạt xa càng nhanh càng tốt.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét