Ngày này, cách đây 42 năm, đại đoàn quân du kích Khmer Đỏ do
Pol Pot dẫn đầu tiến vào “giải phóng” thủ đô Phnom Penh. Như đấng công thần lập quốc, Pol Pot tuyên bố thành lập
Campuchia Dân chủ và khai sinh một loại lịch mới bắt đầu “Năm O”. Ngay lập tức, ông cho đóng cửa tất cả các sứ quán phương Tây
gồm cả Liên Xô. Nhân viên sứ quán bị trói, khiêng ra phi trường để trục xuất về
nước.
Tiếp theo, ông cho dọn vệ sinh tư tưởng, gột rửa hết những
tàn tích tư bản. Đeo kính mát bị cho là đồi trụy. Mang đồng hồ bị coi là xa xỉ.
Nói tiếng nước ngoài là phản quốc. Trí thức không những là lũ ăn bám, mà còn là
tai họa cho chế độ. Người buôn bán là bọn bóc lột. Giới tu hành bị coi là kẻ lười
nhác trốn việc. Tiền bạc là con đĩ của nhân loại. Không cần bệnh viện, trường học,
chợ búa. Không ai được sở hữu thứ gì dù một cây kim. Gia đình bị xé nát. Một cuộc
vô sản hóa vĩ đại nhất trong lịch sử nhân loại.
Phnom Penh hoa lệ và sầm uất bên dòng sông Bốn Mặt phút chốc
hoang tàn. Vương quốc Khmer hùng vĩ biến thành một nhà tù khổng lồ, một nghĩa địa
mêng mông, vô tận: Chết bệnh, chết đói, chết khát, chết do lao động quá sức, chết
do tra tấn, hay bị xử tử bằng quốc, bằng vồ, bằng búa, bằng liềm.
Một phần ba dân số quốc gia đã chết như vậy chỉ trong vòng
ba năm chín tháng cầm quyền của ông. Thế giới gọi ông là kiến trúc sư của cánh
đồng chết Khmer.
Chưa đủ, ông còn là một đầu bếp vĩ đại nấu lên món lẩu máu tạp
phí lù. Kết hợp giữa chủ nghĩa dân tộc hẹp hòi, thiển cận, Ông thổi bùng lên ngọn
lửa “Cáp Duồn” (hãy chặt đầu bọn Việt Nam mọi rợ). Việt Nam lại phải dấn thân
vào một cuộc chiến đẫm máu và kéo dài theo toan tính của Bắc Kinh.
Ông là một nhà cách mạng cộng sản cực đoan. Những di sản ông
để lại là một cuộc pha trộn giữa chủ nghĩa xã hội không tưởng, chủ nghĩa Mao,
Staline, chủ nghĩa dân tộc và chứng vĩ cuồng.
Hình như lịch sử xứ Đông Dương cứ muốn đùa giỡn với tháng
Tư. Ông dẫn đại đoàn Khmer Đỏ vào giải phóng Phnom Penh 17/4/1975. Ông qua đời
vào 15/4/1998.
Nhà báo Mỹ Nate Thayer đã lặn lội vào tận cánh rừng già hẻo
lánh Anlong Veng, nơi ông trút hơi thở cuối cùng mô tả: Ông chết trong bộ đồ bà
ba du kích màu đen. Ông nằm trên chiếc giường tre xiêu vẹo, cổ nghẹo sang một
bên, dịch trong hai ống mũi trào ra, côn trùng bu đầy khoé mắt.
Ai đã đưa ông lên đỉnh quyền lực? Nhất định không phải do
phiếu bầu của dân. Không phải do kiến thức uyên bác hay lòng đức độ. Không phải
do lòng ái quốc hay tình yêu thương đồng loại. Càng không phải do phép màu của
Đức Chúa Trời.
Ông leo lên từ nòng súng bạo tàn của loài ác qủy. Trước khi
chết ông tâm sự: “Lương tâm tôi trong sạch.”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét