Nội các Trần Trọng Kim chỉ tồn tại
hơn bốn tháng
Chỉ trong bốn tháng làm việc với
chủ quyền và độc lập rất hạn chế, Chính phủ Trần Trọng Kim đã tạo biểu tượng,
đặt nền tảng về pháp lý và giáo dục cho Việt Nam nhiều năm sau. Nội các Đế quốc Việt Nam của học
giả Trần Trọng Kim (1883-1953) tồn tại từ ngày 17/04 đến 25/08 năm 1945 gồm
toàn các trí thức: một giáo sư, hai kỹ sư, bốn bác sĩ, bốn luật sư.
Đó là các ông Trần Trọng Kim,
Hoàng Xuân Hãn, Hồ Tá Khanh, Trịnh Đình Thảo, Trần Trọng Kim, Vũ Ngọc Anh, Trần
Văn Chương, Trần Đình Nam, Vũ Văn Hiền, Phan Anh và Nguyễn Hữu Thi.
Nhân chuyến một cuốn sách của Trần
Trọng Kim vừa bị thu hồi ở Việt Nam, các bạn tìm hiểu ít nhất năm việc lớn
chính phủ của ông làm được năm 1945:
1. Lập lại quốc hiệu Việt Nam
Đây là tên nước 'ước mơ' của
Hoàng đế Gia Long nhưng không được Thanh triều công nhận.
Tên nước Đại Nam do Vua Minh Mạng
đặt đã bị Pháp xóa để lập ra Bắc Kỳ, Trung Kỳ và Nam Kỳ trong Liên bang Đông
Dương.
Được Nhật Bản trao trả 'độc
lập', vua Bảo Đại và chính phủ đã nhanh chóng tuyên bố quốc hiệu là Việt
Nam.
Đây cũng là cái tên mà Nguyễn
Thái Học, Phan Bội Châu đặt cho các đảng phục quốc, cách mạng.
Riêng phái cộng sản chưa dùng
tên này cho ba đảng đầu tiên của họ mà từ 1930 đã hợp nhất thành Đảng Cộng sản
Đông Dương.
Quốc hiệu Việt Nam do chính phủ
Trần Trọng Kim tuyên bố với thế giới sau đã thành tên nước cho cả hai chế độ ở
Nam và Bắc đến 1975 và ngày nay.
Đế quốc Việt Nam năm Bảo Đại 20
chọn cờ vàng ba sọc đỏ với một sọc đứt quãng theo quẻ Ly của Kinh Dịch làm quốc
kỳ.
Nhà
Nho học Trần Trọng Kim dẫn sử
để nói đó là màu cờ vàng của Triệu Thị Trinh khi khởi nghĩa chống quân
Ngô. "Lá cờ vàng là từ xưa nước ta vẫn dùng. Trong sách Quốc sử diễn ca
nói
khi bà Triệu Ẩu nổi lên đánh quân Tàu, đã dùng lá cờ ấy khởi nghĩa, nên
có câu rằng: "Đầu voi phất ngọn cờ vàng". Vậy lấy sắc cờ vàng là hợp với
cái ý cách mệnh của tổ quốc...Chữ ly còn có nghĩa là lửa, là văn minh,
là ánh sáng phóng ra bốn phương."
2.Dùng tiếng Việt làm quốc ngữ
và Việt hóa giáo dục
Dù có một số nỗ lực tiếng Nhật
thời Nhật Bản chiếm Đông Dương, tiếng Pháp vẫn là ngôn ngữ hành chính bên cạnh
tiếng Việt và một số văn bản Hán ngữ đến năm 1945.
Giáo sư Hoàng Xuân Hãn, Bộ trưởng
Giáo dục, đóng vai trò chính trong việc ra quyết định dùng tiếng Việt hệ quốc
ngữ thay tiếng Pháp.
Ông soạn các sách giáo khoa, gồm
cả sách toán, kỹ thuật lần đầu bằng tiếng Việt và đưa bộ Quốc văn Giáo khoa
thư vào áp dụng ngay trong niên học 1945-46 tại Bắc Kỳ và Trung Kỳ.
Đây là cơ sở cho chương trình
trung học trên toàn Việt Nam ở cả hai miền dưới hai chế độ đối nghịch.
Các sách giáo khoa chịu ảnh hưởng
của giai đoạn Hoàng Xuân Hãn vừa giảng dạy, vừa nghiên cứu từ 1936 đến 1947.
Đó là thời gian ông xuất bản tiểu
sử Lý Thường Kiệt và La Sơn phu tử, soạn từ vựng danh từ khoa học Toán Lý Hóa
cho người Việt Nam.
3.Đòi lại miền Nam để thống nhất
lãnh thổ
Theo sử gia Lê Mạnh Hùng, ngày
16/06, Vua Bảo Đại ra tuyên bố thống nhất tương lai của ba kỳ về một.
Chính phủ Trần Trọng Kim cũng
ngay lập tức đàm phán với Nhật để đòi lại ba thành phố trực trị của người
Pháp trước đó là Hà Nội, Hải Phòng và Đà Nẵng.
Cuộc gặp của Trần Trọng Kim với Trung tướng Yuitsu Tsuchihashi, Tư lệnh Quân đoàn 38 của Nhật tại Đông
Dương trong tháng 7 đã đem lại kết quả quan trọng.
Quân Nhật đi xe đạp qua cầu Quay vào Sài Gòn tháng 9/1941- Hình ảnhPOPPERFOTO/GETTY IMAGES
Tân chính phủ Việt Nam được bổ
nhiệm lãnh đạo ba đô thị lớn: Trần Văn Lai làm Thị trưởng Hà Nội, Vũ Trọng
Khanh làm Thị trưởng Hải Phòng và Nguyễn Khoa Phong làm Thị trưởng Tourane (Đà
Nẵng).
Ở Hà Nội, bác sĩ Trần Văn Lai đã
cho đổi tên phố từ tên Pháp sang tên những vị anh hùng dân tộc Việt Nam.
Sang tháng 8/1945, Nhật Bản đồng
ý trao trả Nam Kỳ cho chính phủ Trần Trọng Kim và ông Nguyễn Văn Sâm được bổ
nhiệm làm Khâm Sai Nam Kỳ.
Không có quân đội riêng, chính
phủ Trần Trọng Kim chỉ dựa vào tình thế và quyết tâm của các trí thức để đàm
phán với Nhật Bản.
Nhưng về mặt chính trị, tâm lý
dân tộc và hành chính, nhận lại Nam Kỳ là thành tựu có tính biểu tượng quan
trọng.
Hành động này không chỉ xóa nỗi
nhục bại trận - cuộc chiến mất nước của Đại Nam bắt đầu từ Nam Kỳ - mà còn
duy trì giấc mơ thống nhất ba miền các bậc tiền bối nuôi dưỡng.
4.Soạn hiến pháp nhấn mạnh tự do
và độc lập
Dù không có thực quyền và không
được các đại cường công nhận - bởi là chính quyền có quan hệ mật thiết với Đế
quốc Nhật - Trần Trọng Kim, đã lập ra Hội đồng dự thảo Hiến pháp.
Sau khi trao quyền lại cho chính phủ
Việt Minh, cựu hoàng Bảo Đại khi đó ngoài 30 tuổi, giữ chức Cố vấn tối cao
một thời gian với cái tên công dân Vĩnh Thụy
Hội đồng gồm các trí thức, văn
nghệ sỹ nổi tiếng: Phan Anh, Nguyễn Tường Long, Vũ Đình Hòe, Huỳnh Thúc Kháng,
Đặng Thai Mai, Tôn Quang Phiệt, Hồ Tá Khanh, Nguyễn Văn Sâm, Nguyễn Văn Thinh,
Hồ Hữu Tường.
Hiến pháp công nhận tự do lập
nghiệp đoàn, các hội nghề nghiệp.
Tổng hội Công chức ra đời để làm
lực lượng chính trị ủng hộ cho tân chính phủ.
Các hội đoàn thanh niên sau là
cơ sở cho các phong trào vũ trang chống Pháp của cả phe cộng sản và cộng hòa.
Trong Tuyên chiếu 03/05/1945, vua
Bảo Đại đã viết:
"Muốn cải-tạo quốc-gia,
chính-phủ cần hành động cho quy-củ nghĩa là phải có hiến pháp.
Hiến pháp tương lai của Việt-Nam
sẽ căn cứ vào sự hợp nhất quốc-gia, sự quân dân cộng tác, và những quyền tự do
chính-trị tôn-giáo cùng nghiệp-đoàn của nhân-dân."
Đặc biệt, theo lời nhà vua,
"Chính phủ ngày nay không phải phụng sự một cá nhân hay một đảng phái nào
cả."
Tuy nhiên, hoạt động lập pháp
này đã không hoàn tất được vì các công việc cấp bách hơn như cứu đói cho miền
Bắc.
Theo sử gia Trần Gia Phụng, chính
phủ Trần Trọng Kim tuy được Nhật hậu thuẫn, nhưng từ khi thành lập cho đến khi
giải tán, đã hoạt động độc lập và không lệ thuộc người Nhật.
5. Rút lui và trao quyền cho thế
hệ cách mạng
Các hạn chế của chính phủ Trần Trọng
Kim đã được nói đến nhiều, gồm cả việc không có Quốc hội, không có quân đội
và không được nước nào công nhận ngoài Đế quốc Nhật Bản.
Nội các này đã tan rã trong làn
sóng cách mạng nổi lên và mục tiêu giành giật vùng ảnh hưởng của các đại cường.
Ý thức được những vấn đề đó, các
trí thức trong chính phủ này đã chọn con đường trao lại quyền lực không đổ máu
cho một chính quyền do Việt Minh lãnh đạo.
Được biết vua Bảo Đại đã không
cho binh lính mai phục bắn vào nhóm thanh niên theo Việt Minh trèo lên kỳ đài ở
Huế hạ cờ vàng và kéo cờ đỏ sao vàng lên cột ngày 21/08.
Tại Hà Nội, tuần hành của Tổng
hội Công chức ngày 19/08 bị 'cướp cờ' biến thành biểu tình ủng hộ cuộc cách
mạng do những người cộng sản lãnh đạo.
Dù vậy, Khâm sai Đại thần Phan Kế
Toại đã không cho Bảo an binh bắn vào đoàn biểu tình và cũng không yêu cầu quân
Nhật can thiệp.
Là chính phủ chuyên viên đầu tiên
của Việt Nam thời hiện đại, nội các Trần Trọng Kim đã rút lui trong hòa bình
để trao quyền lại cho thế hệ các chính khách và nhà làm cách mạng chuyên
nghiệp.
Theo chính lời ông Trần Trọng Kim
kể lại, quốc gia Việt Nam đã nhanh chóng rơi vào giai đoạn tàn sát lẫn nhau giữa
Việt Minh và Việt Nam Quốc Dân Đảng trong các năm 1945-46.
Về thể chế, Đế quốc Việt Nam rút
lui đã khép lại thời kỳ quân chủ để chuyển sang cộng hòa với các tiến bộ và
hệ lụy như đã biết về sau.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét