Bằng chứng rõ nhất về thái độ nhóm lợi ích muốn giữ được sân golf TSN là trong suốt một năm rưỡi kể từ khi mạng xã hội, dư luận xã hội và một số trong giới đại biểu quốc hội dậy sóng về cái mà một quan chức quốc phòng còn dám ngụy biện là ‘sân golf TSN là lá chắn phòng thủ quốc gia’, cho đến gần cuối năm 2018 nhóm lợi ích mới buộc phải từ bỏ ‘lá chắn’ này.
Đại gia Dương Công Minh và 'phía Bắc sân bay Tân Sơn Nhất có gì'
Vào đầu tháng 12 năm 2018, tức 4 tháng sau quyết định điều chỉnh quy hoạch chi tiết Cảng hàng không quốc tế TSN của Bộ Giao thông Vận tải (GTVT), Sở Quy hoạch - Kiến trúc TP HCM bỗng có một động thái lạ: cơ quan này gửi một văn bản cho Ủy ban nhân dân TP.HCM đề nghị loại bỏ sân golf Tân Sơn Nhất khỏi quy hoạch của thành phố. Văn bản này lấy cơ sở là quyết định hồi tháng 8 năm 2018 của Bộ GTVT về điều chỉnh quy hoạch chi tiết Cảng hàng không quốc tế Tân Sơn Nhất. Phần diện tích sân golf sẽ được làm nhà ga, khu hangar và một phần cây xanh hồ điều tiết.
Đây là lần đầu tiên trong lịch sử tồn tại của mình, Sở Quy hoạch - Kiến trúc TP HCM có ‘dũng khí’ đến thế khi dám nêu ra một đề xuất như vậy.
Thậm chí đề xuất loại bỏ sân golf Tân Sơn Nhất còn được công khai cho báo chí và dư luận xã hội biết. Sẽ là một điều dối trá nếu cho rằng nhiều người tin rằng Sở Quy hoạch - Kiến trúc TP HCM, hoặc Ủy ban nhân dân TP.HCM tự thân làm hoặc tự động chỉ đạo làm cái việc ‘nhạy cảm’ còn hơn cả ăn gan trời đó, khi những cơ quan này đã câm lặng trong suốt hàng chục năm trời kể từ khi đại gia Dương Công Minh thẳng tay chiếm dụng 157 ha đất của sân bay dân dụng Tân Sơn Nhất để làm sân golf, gây ô nhiễm kinh khủng và hóa kiếp cảnh nạn tắc kẹt cả dưới đất lẫn trên trời ở sân bay dân dụng hiện hữu.
Đề xuất loại bỏ sân golf Tân Sơn Nhất chỉ có thể xuất hiện với tín hiệu bật đèn xanh từ Bộ Quốc phòng - cơ quan chủ quản của chính sách kinh tế quốc phòng kiêm hoạt động kinh doanh sân golf Tân Sơn Nhất, Bộ GTVT - cơ quan được xem là tồn tại một nhóm lợi ích giao thông khổng lồ mà đã không ít lần ‘trùm mền’ cả Bộ Chính trị, và từ chính phủ ‘kiến tạo và hành động’ của Nguyễn Xuân Phúc.
Những kẻ chiếm dụng đất
Dù diện tích đủ để thiết lập một sân bay khổng lồ với hơn 3.000 ha thời Việt Nam Cộng Hòa để lại, nhưng từ sau 1975 sân bay TSN đã bị thẳng tay lấn chiếm diện tích bừa bãi khi đại gia nhóm lợi ích quân đội đã chiếm 157 ha đất vàng làm sân golf, nhà hàng, khách sạn, chung cư.
Tập đoàn Him Lam của đại gia Dương Công Minh - người mà giờ đây đang ngự trị ở Ngân hàng Sài Gòn Thương Tín - bị xem là thủ phạm chiếm dụng 157 ha đất của sân bay dân sự TSN từ hàng chục năm qua. Dự án sân golf TSN cũng do tập đoàn này làm chủ đầu tư. Tập đoàn này còn tai tiếng với loạt scandal như: xây không phép sân tập golf và nhà hàng Him Lam; tự ý lấn chiếm hành lang sông Sài Gòn, xây vượt tầng trái phép; coi thường pháp luật, ngang nhiên cưỡng đoạt tài sản của doanh nghiệp khác; lọt danh sách đen cưỡng chế nợ của Bộ Tài chính với số tiền nợ lên tới 34,8 tỷ đồng…. Theo nhà báo Nguyễn Đình Ấm là người có thâm niên trong ngành hàng không và hiện nay là hội viên Hội Nhà báo độc lập Việt Nam, thậm chí chủ tập đoàn này còn nhẫn tâm “đầu độc” người dân Sài Gòn bằng 200 tấn thuốc trừ sâu đổ xuống sân golf TSN mỗi năm nhưng vẫn không hề bị truy cứu trách nhiệm.
Vào năm 2015, khi sân bay TSN bắt đầu rơi vào tình thế bế tắc giao thông, phía quân đội mà cụ thể là viên đại tướng bị coi là “thân Trung Quốc” Phùng Quang Thanh cùng con ruột là đại tá Phùng Quang Hải đã không một lần nhượng bộ đòi hỏi của làn sóng dư luận về thu hồi diện tích sân golf để mở rộng sân bay TSN.
Khi đó, Đại tá Phùng Quang Hải chính là “chủ” một doanh nghiệp lớn trong quân đội mà được biết đã chiếm được rất nhiều khu đất vàng ở nhiều địa phương trên toàn quốc, trong đó có đất ở sân bay TSN.
Mọi việc chỉ nhúc nhích chuyển động sau cú rớt đài của tướng Thanh tại Đại hội 12 của đảng cầm quyền vào đầu năm 2016, kéo theo cú ngã ngựa của Đại tá Hải vào cuối năm đó.
Sau câu chuyện “xuống chó” của cha con Phùng Quang Thanh và sau khi hai quan chức này biến mất không để lại tăm hơi trên chính trường lẫn thương trường, dường như xuất hiện cuộc “nổi dậy” của một nhóm tướng lĩnh trong quân đội - những người mà từ lâu đã bất đồng chính kiến với tướng Thanh về thái độ quỵ lụy với Trung Quốc và phản ứng với vô số lợi ích của gia đình tướng Thanh.
Tuy nhiên ngay cả khi nhóm tướng lĩnh trên có ra mặt ủng hộ chủ trương thu hồi sân golf TSN để lấy đất phục vụ sân bay dân sự, mọi chuyện vẫn không hề dễ dàng. Dù không còn Phùng Quang Thanh và Phùng Quang Hải, người dân vẫn e rằng “đạn” của những đại gia quân đội như Dương Công Minh vẫn còn quá dồi dào, đủ để bắn phá nhu cầu lưu thông thiết thân của dân chúng và khách quốc tế.
Trong thương trường và chính trường ở Việt Nam, “đạn” đã trở thành một ‘tôn giáo”, được dân gian ví như “tiền là tiên là phật”.
Không chỉ Dương Công Minh, mối đe dọa đối với dân cư và giao thông xung quanh sân bay TSN còn là Bộ GTVT - cơ quan chủ quản của sân bay này.
Không biết lượng ‘đạn’ đã được ‘bắn’ nhiều đến mức nào, nhưng bằng chứng rõ nhất về thái độ nhóm lợi ích muốn giữ được sân golf TSN là trong suốt một năm rưỡi kể từ khi mạng xã hội, dư luận xã hội và một số trong giới đại biểu quốc hội dậy sóng về cái mà một quan chức quốc phòng còn dám ngụy biện là ‘sân golf TSN là lá chắn phòng thủ quốc gia’, cho đến gần cuối năm 2018 nhóm lợi ích mới buộc phải từ bỏ ‘lá chắn’ này.
(còn tiếp)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét