Bức tường khắc tên những chiến binh Mỹ tử trận ở Việt Nam, tại
Washington, DC. Ảnh chụp ngày 11/11/2016. AFP photo
Kỷ niệm 42 năm ngày chiến tranh Việt Nam kết thúc, ngày 26
tháng tư tại đảo Jeju, Hàn Quốc, một bức tượng người mẹ ôm con mang tên Lời ru
cuối cùng được khánh thành. Theo báo chí Việt Nam thì bức tượng này hình thành trong
trào lưu các cựu chiến binh Hàn Quốc nhìn nhận những hành động tội ác mà họ đã
gây ra trong cuộc chiến Việt Nam.
Các cựu chiến binh Mỹ cũng có những hành động tương tự bấy
lâu nay. Ở phía ngược lại, không có những hành động tương tự từ phía
lực lượng của Đảng Cộng sản.
Tại sao?
Bắt đầu câu chuyện với chúng tôi, nhà báo Võ Văn Tạo hiện sống
ở Nha Trang nói về chiến tranh:
“Chiến tranh nào cũng tội lỗi hết, chả có cuộc chiến tranh
nào tránh được những sai lầm, cũng như chuyện gây ra tội ác, dù mục đích này
hay mục đích khác, thì nó cũng đều gây tai nạn cho người dân, thương vong cho
người dân. Đó là điều khó tránh trong những cuộc chiến tranh lớn”.
Ông Võ Văn Tạo từng tham gia chiến tranh Việt Nam trong hàng
ngũ bộ đội cộng sản, từng tham dự chiến dịch khốc liệt 1972 tại chiến trường Quảng
Trị.
Ông Hoàng Ngọc Diêu, hiện sống ở Úc, ra đi từ Việt Nam sau
năm 1975, nhận định về hành động sám hối của các cựu chiến binh Hàn Quốc:
“Cúi đầu chấp nhận những việc mình đã làm sai trong quá khứ,
là một hành động can đảm. Họ nhận được cái đúng và cái sai, chấp nhận, công
khai với mọi người rằng họ đã làm một hành động sai. Theo tôi đó là một hành động
rất nhân bản, bởi thật sự trong quá khứ họ đã làm những việc sai. Họ không dùng
lý do chiến tranh để biện hộ cho họ”.
Lực lượng Hàn Quốc, hay còn gọi là Nam Hàn, tham gia chiến
tranh bên cạnh lực lượng miền Nam Việt Nam và quân đội Hoa Kỳ, có hai sư đoàn
đóng quân dọc theo các tỉnh miền Trung từ Quảng Ngãi cho đến Nha Trang. Ông Võ
Văn Tạo là người quê ở vùng này nói rằng trong nhiều trận càn quét binh lính
Nam Hàn đã giết chết nhiều dân thường.
Những hoạt động tưởng nhớ chiến tranh với cảm giác tội lỗi
cũng xảy ra đối với quân đội Hoa Kỳ, khi một số cựu chiến binh trở về làng Sơn
Mỹ tưởng nhớ trận thảm sát dân thường ở đây. Hay gần đây nhất người ta nói đến
lời thú nhận phạm tội của ông Bob Kerrey, cựu dân biểu Hoa Kỳ đã từng chỉ huy một
trận càn ở tỉnh Bến Tre làm chết nhiều dân thường.
Về phía bộ đội cộng sản, người ta hay nói đến biến cố Mậu
Thân 1968, khi mà hàng ngàn người dân thường bị bắn chết và vùi chôn tập thể ở
thành phố Huế.
Tuy nhiên cho đến nay không có một lời thú nhận nào về hành
động đó từ phía Đảng Cộng sản Việt Nam, mặc dù theo ông Hoàng Ngọc Diêu, ngày
càng có nhiều chứng cứ, hình ảnh và tư liệu chứng minh rằng có cuộc thảm sát Mậu
Thân Huế 1968.
“Đó là một hành động che đậy thiếu can đảm, thiếu minh bạch
của một nhà cầm quyền luôn tự xưng là đúng đắn và chính nghĩa. Có lẽ là với lý
do bảo vệ cái họ cho là chính nghĩa nên họ không dám minh bạch những chuyện
đó”.
Ông Võ Văn Tạo đưa ra một sự phân tích về thái độ khác nhau
đối với quá khứ phạm tội ác chiến tranh như vậy từ hai phía:
“Tôi nghĩ rằng ở những nước có tự do ngôn luận thì lương tâm
con người ta được trình bày một cách đầy đủ. Còn ở Việt Nam thì nó khác, những
quyền ăn quyền nói, tự do, lương tâm,… đều bị bóp nghẹt hết. Tự do chính trị, tự
do tư tưởng cũng thế. Nhà nước cộng sản Việt Nam luôn thực thi chính sách tuyên
truyền một chiều, tô hồng tất cả những gì Đảng Cộng sản Việt Nam thực hiện hoặc
chủ xướng, và bôi đen cái mà họ không thích. Điều đó dẫn đến chuyện hầu hết bộ
đội của Việt Nam, sau cuộc chiến, không bao giờ tự vấn lương tâm rằng mình đã
làm gì trong chiến tranh mà gây tội ác”.
Tuy nhiên ông Tạo nói rằng không phải người bộ đội cộng sản
nào cũng hoàn toàn không tự vấn lương tâm như vậy. Ông kể lại câu chuyện người
bạn của ông là ông Trần Đức Thạch đã nhận nhiệm vụ che giấu cuộc thảm sát dân
thường tại chiến trường Xuân Lộc vào năm 1975. Lúc đó, sau khi bị một tổn thất
nặng nề bị mất 250 tay súng, cộng với sự tuyên truyền của các chính trị viên rằng
vùng Xuân Lộc là nơi sinh sống của những người gốc Bắc di cư, chống cộng quyết
liệt, đơn vị của ông Thạch gây ra một cuộc thảm sát dân thường để trả thù. Ông
Trần Đức Thạch bị ám ảnh và trở về chiến trường xưa thắp hương hối hận.
Tuy nhiên ông Võ Văn Tạo nói rằng trường hợp như ông Thạch
là một trường hợp riêng lẻ rất hiếm hoi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét