Thiền
Lâm
- Cali Today
Lần đầu tiên kể từ khi chính thức nhậm chức thủ tướng vào giữa năm
2016, ông Nguyễn Xuân Phúc bị dư luận xã hội và giới chuyên gia cùng
Quốc hội bật lên mối nghi ngờ nặng nề về những kết quả “thành tích điều
hành kinh tế” do ông báo cáo trong kỳ họp quốc hội tháng 10 – 11 năm
2017.
Nghi ngờ lớn nhất tập trung vào kết quả “tăng trưởng 7,46% GDP trong quý 3 năm 2017”. Không ít dư luận còn cho rằng số liệu trên là giả.
Trong kỳ họp
quốc hội, dân biểu Hoàng Quang Hàm (Phú Thọ), Vụ trưởng Vụ Chế độ và
Kiểm soát chất lượng kiểm toán, Kiểm toán Nhà nước cho rằng, số liệu
tăng trưởng mấy năm trở lại đây tăng giảm thất thường, không hợp lý, lúc
lên cao, lúc lại đột ngột giảm xuống. Điển hình là tốc độ tăng của năm
2017, không theo logic thông thường. Cuối năm tăng trưởng rất cao, đầu
năm sau thì đột ngột giảm xuống.
Cùng lúc, Tiến
sĩ Nguyễn Xuân Thành – Giám đốc Phát triển, giảng viên chính sách công
của Đại học Fulbright Việt Nam, có một bài phân tích trên trang báo điện
tử Vietnamnet và mát mẻ: “chưa năm nào có sự cải thiện tăng trưởng từ
quý I đến quý III như năm nay”. Nhờ vậy, tăng trưởng GDP 9 tháng đầu năm
lên tới 6,4%.
Tiến sĩ Thành
cũng giễu cợt: “Với dự kiến quý IV/2017 có tốc độ tăng trưởng còn cao
hơn nữa, có lẽ không cần đợi đến số liệu thực tế vào cuối năm, Chính phủ
đã có thể báo cáo ngay với Quốc hội là mục tiêu tăng trưởng 6,7% của
2017 sẽ đạt được”.
Một trong những
phản biện chi tiết được Tiến sĩ Thành đề cập về “đóng góp lớn cho con
số đẹp này là sự tăng trưởng cao của công nghiệp chế biến – chế tạo (lên
tới 12,8% trong 9 tháng đầu năm so với cùng kỳ)”, là “điện chỉ tăng
8,3% làm sao công nghiệp chế biến chế tạo tăng được 11 – 12%?”. Vì theo
Tiến sĩ Nguyễn Xuân Thành, kinh nghiệm các năm cho thấy khi GDP tăng 6 –
6,5%, công nghiệp chế biến chế tạo tăng 11 – 12% thì sản lượng điện
tăng 11 – 12%. Nhưng trong 9 tháng năm 2017, trong khi GDP tăng 6,4% và
công nghiệp chế biến chế tạo tăng tới 12,8% thì điện chỉ tăng có 8,3%…
Trước đó tại
phiên họp của Ủy ban thường vụ quốc hội vào giữa tháng 10/2017, Chủ tịch
quốc hội là bà Nguyễn Thị Kim Ngân đã phải đặt ra hàng loạt câu hỏi:
“Tăng trưởng GDP 6,7% nhưng tăng thu ngân sách so với dự toán chỉ 2,3%?
Giải ngân vốn đầu tư thì chậm mà tăng trưởng lại cao, điều này nghe có
mâu thuẫn?…”.
Hỗ trợ cho những câu hỏi của bà Kim Ngân là một thực tế rất ư trần trụi về thu ngân sách.
Tính từ đầu năm đến ngày 15/10/2017, tổng thu ngân sách Việt Nam vẫn chỉ đạt 865,6 nghìn tỷ đồng.
Với đà thu thuế
đáng thất vọng trong 10 tháng đầu năm 2017, rất có thể đến ngày cuối
cùng của năm 2017, số thuế thu được cho ngân sách chỉ là 1.088 ngàn tỷ
đồng, hụt đến 11% so với dự toán đầu năm 2017 là 1.212 ngàn tỷ đồng,
thậm chí còn thấp hơn cả số thu ngân sách năm 2016 là 1.094 ngàn tỷ
đồng. Nếu kịch bản này xảy ra, 2017 không chỉ là năm thứ ba liên tiếp
ngân sách trung ương bị hụt thu, mà còn là năm đầu tiên số thu ngân sách
bị giảm so với năm liền trước – một biểu hiện rất rõ rệt về biểu đồ
xuống dốc và có thể biến thành lao dốc của thu ngân sách trong năm 2018
và những năm sau “toàn đảng, toàn dân và toàn quân tiến tới đại hội 13”,
nếu còn có đại hội này.
Ngay cả Sài Gòn
– nơi được Bộ Chính trị xem là “con bò sữa” vì thường đóng góp đến hơn
30% GDP quốc gia và cũng chừng đó cho nguồn thu ngân sách – cũng có thể
bị hụt thu trong năm 2017, với mức hụt thu so với dự toán đầu năm lên
tới 7-8%. Hiện tượng này cho thấy chẳng khác gì báo chí nhà nước kêu gào
suốt từ năm 2011 đến nay về “sức dân và sức doanh nghiệp đã kiệt”.
Khối doanh
nghiệp đầu tư nước ngoài – một trong những niềm tự hào lớn nhất của
ngành thuế Việt Nam trong nhiều năm qua – cũng rơi vào số phận hụt thu
có thể lên đến 7% trong năm 2017 như khối doanh nghiệp nhà nước…
Với kết quả
“tăng trưởng 7,46% GDP trong quý 3 năm 2017” để “đạt tăng trưởng bình
quân năm 2017 là 6,7%”, có thể nhận ra rằng ông Nguyễn Xuân Phúc đang
rất cần những thành tích kinh tế để tôn tạo vai trò không chỉ thủ tướng
mà còn ứng cử viên tổng bí thư.
Tuy nhiên, ngày
càng dày đặc dấu hiệu cho thấy ông Phúc đang sa vào lối mòn về chủ
nghĩa cường điệu và khoe khoang thành tích không biết chán của Nguyễn
Tấn Dũng.
Trước khi bị
“rớt đài” tại đại hội 12 của đảng cầm quyền, Nguyễn Tấn Dũng cũng đã bị
các đối thủ chính trị đả kích mạnh về thói huênh hoang thành tích nhưng
rất thiếu cơ sở khoa bọc. Còn giờ đây, Thủ tướng Phúc cũng có thể phải
đối mặt với những đối thủ chính trị không ưa gì ông và luôn biết cách
khai thác điểm yếu của ông, nhất là căn bệnh “giả số liệu”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét