(Gửi Nhóm Bạn Cửu Long)
Đoàn khảo sát môi sinh ĐBSCL 12.2017, từ trái: Ngô Thế Vinh,
TS Lê Anh Tuấn, Viện Nghiên cứu Biến Đổi Khí hậu ĐHCT, TS Dương Văn Ni, Khoa Quản
lý Tài Nguyên Thiên nhiên ĐHCT, KS Phạm Phan Long, Hội Sinh Thái Việt, BS Nguyễn
Văn Hưng, ThS Nguyễn Hữu Thiện, Chuyên gia Vùng Đất Ngập / Wetlands, TS Lê Phát
Quới, Viện Tài Nguyên - Môi Trường ĐHQG Tp. HCM, và tài xế Sang.
Lời dẫn: đây chỉ là trích đoạn từ một bút ký về chuyến khảo
sát Đồng Bằng Sông Cửu Long tháng 12.2017 vừa qua, Đồng Tháp cũng là chặng cuối
của chuyến đi ấy.
Về tới Cao Lãnh cũng đã gần nửa khuya. Trên chiếc xe Van của
tài xế Sang có Wi-Fi di động, nên suốt cuộc hành trình nếu muốn, chúng tôi vẫn
có thể kết nối mạng và làm việc với iPhone, iPad. Ngày hôm sau 12.12.2017,
chúng tôi vẫn thức dậy sớm để khởi hành đi vào Đồng Tháp Mười, ghé qua Gò Tháp.
Gò Tháp có khu di chỉ Ốc Eo và là chiến khu chống Pháp của
Thiên Hộ Dương, nay là khu di tích quốc gia đặc biệt. (nguồn: Gò Tháp, Nxb Văn
Hoá - Văn Nghệ, Saigon 2016)
Tới vùng trũng Đồng Tháp Mười không thể không nhớ tới một Du
kí Biên khảo ngắn Bảy Ngày Trong Đồng Tháp Mười của Nguyễn Hiến Lê, năm đó ông
mới 22 tuổi, vừa tốt nghiệp Trường Công Chánh Hà Nội tháng 7 năm 1934, người
cán sự công chánh thời còn rất trẻ ấy đã chọn vào Nam tới nhiệm sở là Miền Tây,
đi đo đạc “lênh đênh trên khắp các kinh rạch từ Hồng Ngự tới Thủ Thừa, từ Cái
Thia lên Mộc Hóa, có khi đi bộ trọn một tuần giữa một vùng bát ngát toàn lau sậy
bàng năng, hai ba chục cây số không có một nóc nhà, một bóng người”. (Nguyễn Hiến
Lê sanh năm 1912 mất 1984, được biết tới như là một nhà giáo, nhà văn, học giả,
dịch giả, với hơn 100 tác phẩm sáng tác, biên soạn và dịch thuật thuộc rất nhiều
thể loại).
Nguồn gốc tên Đồng Tháp Mười, Plaine des Joncs hay Đồng Cỏ
Lát có nhiều giả thiết: hoặc là nơi xây tháp thứ mười của Thiên Hộ Dương kể từ
sông Lớn đi vào trong thời kỳ chống Pháp, hoặc do ngôi tháp có mười bậc, nhưng
cũng có người bảo rằng đó là ngôi chùa tháp thứ mười của người Khmer thời vua
Jayavarman VII tính từ điểm xuất phát.
Đồng Tháp Mười nằm bên tả ngạn Sông Tiền, bao gồm ba tỉnh Tiền
Giang, Đồng Tháp, Long An với diện tích ngót một triệu hecta nếu kể cả vùng đất
giữa hai con sông Vàm Cỏ Đông và Vàm Cỏ Tây, [cộng với 300,000 hecta phía Svay
Rieng bên Cambodia]. Đồng Tháp Mười, nơi mà hơn nửa thế kỷ trước đây thôi còn
là một vùng hoang dã bát ngát sình lầy, dưới nước đỉa lội như bánh canh, trên
trời muỗi bay rợp như đám mây... Đồng Tháp Mười ngày nay đã hoàn toàn đổi khác,
dân tụ về ngày một đông, các vùng đất hoang kể cả các khu rừng tràm ngày một thu
hẹp nhường chỗ cho nhà cửa và ruộng đồng. Khi mà đất chật người đông thì thiên
nhiên chẳng còn ưu đãi và cuộc sống cũng không còn dễ dàng như những ngày xưa nữa
“những ngày làm chơi ăn thiệt”.
Đồng Tháp Mười cò bay thẳng cánh,
Nước Tháp Mười lóng lánh cá tôm...
Đã qua rồi cái hình ảnh ước lệ của một Nam kỳ Lục Tỉnh thời
Phạm Quỳnh báo Nam Phong và thi sĩ Tản Đà Đông Pháp Thời Báo từ ngoài Bắc vào
thăm không ngớt lời ca ngợi về đời sống trong Nam dễ dãi vui tươi, với gạo trắng
nước trong và tôm cá thì đầy đồng: nay thì chính những người nông dân Nam Bộ
hào sảng hiếu khách ấy đang phải đổ mồ hôi sôi nước mắt, làm lúa cao sản ba vụ
/ năm để kiếm sống, “làm thiệt mà cũng chưa chắc có ăn”.
Trở lại thăm Đồng Tháp, cũng không thể không nhớ tới con cá
đuối nước mặn Selachian, tên khoa học là chondrichthyes, thuộc loài cá sụn mà
ngư dân đánh bắt được trên sông Tiền, đoạn giữa hai xã Tân Mỹ và Tân Khánh
Trung. Con cá đuối có chiều dài hơn 4 mét ngang 2 mét và nặng tới 270 ký. Đây
cũng là lần đầu tiên ngư dân Đồng Bằng Sông Cửu Long lưới được một con cá nước
mặn lớn như vậy trên một khúc sông nằm sâu trong đất liền rất xa biển mười ngày
trước Giáng Sinh năm 2000. (2)
ĐẾN VỚI GÒ THÁP TRÊN VÙNG TRŨNG ĐỒNG THÁP MƯỜI
Đồng Tháp Mười và khu Tứ giác Long Xuyên vốn là hai vùng trũng
thiên nhiên của ĐBSCL. Theo bài viết " Vùng Đất Ngập Đồng Tháp Mười"
của BS Trần Ngươn Phiêu thì vùng trũng Đồng Tháp Mười có thể là lòng sông cũ của
Cửu Long, nay sông Cửu đã đổi dòng và dời qua vị trí hiện nay. Biển Hồ Tonle
Sap là vùng trũng rộng lớn khác được ví như trái tim của Cambodia. Ba vùng
trũng ấy là ba bể chứa nước khổng lồ có chức năng điều hoà mực nước lên xuống của
con Sông Mekong vùng hạ lưu trong cả hai Mùa Mưa và Mùa Khô. Với những bước
phát triển không bền vững (unsustainable development) chính con người đã và
đang phá huỷ nhịp điều hòa thiên nhiên tuyệt hảo ấy của con Sông Mekong vốn có
hàng bao ngàn năm.
Đến Gò Tháp là đến với một giồng lớn nhất của Đồng Tháp Mười,
được biết tới như vùng đất của "sen hồng" nằm về phía đông nam của Tràm
chim Tam Nông, cách Sài Gòn không quá 100 km. Nơi có di chỉ của nền văn hóa Óc
Eo, Vương Quốc Phù Nam hiện diện từ thế kỷ thứ II trước Công nguyên kéo dài tới
thế kỷ XII sau CN trên ĐBSCL.
Trong lòng gò, qua những lần khai quật đã phát hiện được một
di tích kiến trúc cổ với hai tượng thần Vishnu, được xác định là có niên đại từ
thế kỷ thứ II đến thế kỷ XII, được xếp vào hàng "Bảo vật Quốc gia", rồi
cạnh đó là cây Trôm trăm tuổi cũng được xếp vào Cây Di sản Việt Nam.
Cũng theo BS Trần Ngươn Phiêu thì "Các nhà khảo cổ danh
tiếng như Etienne Aymonier và Henri Parmentier thuộc trường Viễn Đông Bác Cổ đều
đã viếng thăm Tháp Mười nhiều lần. [Trường Viễn Đông Bác Cổ / École française
d'Extrême-Orient / EFEO, tiền thân là Phái đoàn Khảo cổ tại Đông Dương có từ
năm 1898 và Trường Viễn Đông Bác Cổ chính thức thành lập ngày 20 tháng 1 năm
1900 là một trung tâm nghiên cứu thực địa của Pháp về Đông phương học, có nhiệm
vụ nghiên cứu, khai quật khảo cổ trên toàn bán đảo Đông Dương]. Louis Malleret
là quản thủ Viện Bảo Tàng Sài Gòn, là Viện trưởng trường Viễn Đông Bác Cổ là
người có công nghiên cứu nhiều nhất về Tháp Mười. Malleret còn là tác giả bộ Le
Delta du Mekong, trong đó quyển thứ IV (Le Cisbassac) là chuyên khảo về Đồng
Tháp. Các viên gạch di tích Tháp Mười còn được lưu giữ ở Bảo tàng viện Sài Gòn
là do công của L. Malleret." (3)
Khai quật tượng thần Vishnu tại Gò Tháp Mười. [nguồn: tư liệu
Bảo tàng Đồng Tháp]
Di tích đền thần Shiva Gò Minh Sư: Gò Minh Sư được khai quật
vào năm 2009 có dạng hai khối gần vuông gá vào nhau. Trong đó, hình khối vuông
lớn ở phía Tây có cạnh dài14.95m, khối vuông nhỏ phía Đông có cạnh dài 4.20m. Tại
di tích này, các nhà khảo cổ đã tìm thấy một nhẫn vàng có khắc hình con ốc
Sankha biểu tượng của thần Vishnu, các vòng đeo tay bằng đồng, một mảnh vỡ Yoni
và đặc biệt là một máng nước thiêng (Somasutra) - dấu hiệu để nhận biết đền thần
Shiva. Các nhà khảo cổ học đã xác định di tích này là đền thần Shiva, có niên đại
từ thế kỷ thứ VI đến thế kỷ thứ XII. Năm 2012, di tích được xây mái để bảo quản.
[Photo by Ngô Thế Vinh]
Cây Trôm Trăm Tuổi - Sterculia foetida L., [nguồn: Gò Tháp,
Di tích Quốc gia Đặc biệt. Nxb Văn Hoá-Văn Nghệ, Saigon 2016]. Hình dưới: bảng
ghi nhận là cây Di Sản Việt Nam.
Bảng ghi nhận là cây Di Sản Việt Nam.
Có truyền thuyết cho rằng trên con đường bôn ba đầy gian
truân khi bị quân Tây Sơn truy đuổi, Nguyễn Ánh đã mất một người em gái tại
đây, cô chết thời còn rất trẻ và người dân nhớ thương lập miếu lập mộ thờ và
nay vẫn còn ngôi cổ mộ Hoàng Cô. [Photo by Ngô Thế Vinh]
Vào hậu bán thế kỷ XIX (1862-1866), đây cũng là chiến khu chống
Pháp nổi tiếng của Thiên Hộ Dương / Võ Duy Dương. Trong suốt hơn 3 năm, quân đội
Pháp đã vô cùng vất vả, chịu cả tổn thất mà không thể nào xâm nhập được vào chiến
khu Đồng Tháp Mười của Thiên Hộ Dương và Đốc Binh Kiều. Ngoài sức chiến đấu
kiên cường của các nghĩa binh, còn phải kể tới yếu tố trận địa mà đội quân viễn
chinh Pháp rất sợ khi phải lội vào một vùng lau sậy cao hơn đầu người, quanh
năm sình lầy ngay cả mùa khô, với đỉa trâu như bánh canh, đầy muỗi mòng, khí hậu
ẩm thấp với cái nóng thiêu đốt của mặt trời nhiệt đới gần xích đạo. Sau cùng,
nhờ có sự dẫn đường hai tên Quản Tấn và huyện Lộc cùng với đám lính Việt theo
Pháp mà lần đầu tiên quân Pháp thắng được trận chiến sình lầy mà Đô đốc De
Lagrandière cho là một thắng lợi rất lớn về chính trị. (1)
Đền thờ Thiên Hộ Dương là công trình kiến trúc mới xây sau
này [Photo by Ngô Thế Vinh], hình dưới: Tượng đồng Thiên Hộ Dương [nguồn: Gò
Tháp, Di tích Quốc gia Đặc biệt. Nxb Văn Hoá-Văn Nghệ, Saigon 2016]
Từ thời vua Thiệu Trị (1841-1847) trên gò từng có một Ngôi
Tháp Cổ Tự. Đến năm 1956, thời Đệ Nhất Cộng Hòa, chính quyền Ngô Đình Diệm cho
dời ngôi Tháp Cổ Tự về phía bắc để xây dựng một "Viễn Vọng Đài" mười
tầng cao 36 mét nhằm "quan sát hoạt động của lực lượng Cách mạng trong
vùng Đồng Tháp Mười. Rạng sáng ngày 04.01.1960, "Viễn Vọng Đài" bị đặc
công tiểu đoàn 502 tỉnh Kiến Phong đánh sập và chỉ còn lại phế tích ngổn ngang
trên bề mặt gò." [sic]
Gò Tháp với diện tích 300 hecta, không chỉ là vùng khai quật
khảo cổ quan trọng, nhưng cũng là nơi diễn ra các lễ hội hàng năm: rằm tháng 3
lễ vía Bà Chúa Xứ, rằm tháng 11 lễ giỗ Thiên Hộ Dương và Đốc Binh Kiều.
Viễn Vọng Đài hay còn gọi là Tháp Mười Tầng, được chính phủ
VNCH thời TT Ngô Đình Diệm dựng tại Gò Tháp làm trạm quan sát. [nguồn: Gò Tháp,
Di tích Quốc gia Đặc biệt. Nxb Văn Hoá-Văn Nghệ, Saigon 2016]. Hình dưới: bảng
Di Tích Gò Tháp, có ghi ngày 04.01.1960 Viễn Vọng Đài bị đánh sập, nhưng trên bản
viết tay bên trên bài thơ Dân Đồng Tháp ghi ơn Tổng thống Ngô Đình Diệm thì ghi
là ngày 20.12.1959 [Photo by Ngô Thế Vinh]
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét